(Tặng Kim Thu-Bạn tôi và những người quê Trung Du. Nhất là Cẩm Khê)
Trung Du ơi! Nơi miền quê yêu dấu
Mái nhà tranh ấp ủ khói lam chiều
Dòng sông Thao như tay mẹ thương yêu
Ôm ấp chúng con sau những chiều vất vả
Nhớ lắm quê hương, thuở còn thơ bé
Đêm trăng thanh chơi trận giả triền đê
Phiên chợ quê, con đứng ngóng mẹ về
Đón bát Sim, Mua, chờ bơ Cọ ỏm
Chiều đến cùng bạn bè trong xóm
Dắt trâu ra bãi cỏ bờ sông
Cánh diều tuổi thơ bay vút tầng không
Tiếng sáo vi vu đong đầy tuổi nhỏ
Thế rồi những đêm mưa rào theo bố
Ánh đuốc bập bùng soi ếch chốn đồng xa
Tiếng côn trùng hợp lại bản đồng ca
Để đến bây giờ mỗi khi nhớ cha thổn thức
Lúc thơ bé cũng rỗi hờn, ấm ức
Tranh giành em tấm bánh ngoài sân
Có gì lớn đâu chỉ là to, nhỏ mỗi phần
Cha không mắng chỉ giảng bày phải trái
Mười mấy năm trời bế em trai, gái
Kèo kẽo bên mình cong quẹo sườn non
Để đến bây giờ dấu tích vẫn còn
Em răng ngứa cắn vào vai bầm tím
Kỷ niệm tuổi thơ miền quê khoai, sắn
Làm sao kể hết được bây giờ
Thầm ước mong được về lại tuổi thơ
Để không còn lo bát cơm manh áo
Tuổi thơ Trung Du ngọt ngào thơm thảo
Ở nơi xa day dứt nhớ quê nhà
Lắm lúc ngồi một mình nước mắt trào ra
Ao ước lắm trở về sa vào lòng mẹ
Quê hương ơi! Nơi Sông Thao nhỏ bé
Tôm, tép, sắn, khoai nhưng ấm tình người
Nếu sau này được lựa chọn một nơi
Thì Trung Du vẫn là nơi nuôi ta khôn lớn.
Trung Du, 8/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét